Paolo Montero: “Máy chém” huyền thoại của chiến thắng

Hãy nhanh tay truy cập cakhia bong da đá để theo dõi và không bỏ lỡ bất kỳ các thông tin tin tức, sự kiện thể thao hấp dẫn nhé.

Giọng điệu cứng rắn và phong cách làm việc kiên quyết, không hề có một chút thoả hiệp hay lưỡng lự trong hành động. .. xuyên suốt cuộc đời của mình, siêu tiền đạo người Uruguay đã sẵn lòng làm bất kỳ điều gì miễn sao có được chiến thắng sau cùng.

word image 13196 1

Ánh nhìn của Paolo Montero không bao giờ biết dối trá, mà là những cái mắt vô cùng lạnh lùng và kiên định, ngay kể cả khi đang cười. Trên khuôn mặt của trung vệ đang khoác áo Juventus là những đường nét có chút hốc hác, gầy gò tuy nhiên vẫn mang thấy vẻ rắn rỏi cùng mạnh mẽ đến lạ kỳ. Chẳng hề ngẫu nhiên mà kỉ lục phải chịu tận 16 cái thẻ vàng ở Serie A của Montero tính tới bây giờ vẫn đang hiện hữu như một dấu mốc khó lòng có thể dễ dàng đánh bại.

Vào một ngày tháng 5 năm 2021, Montero vẫn ngồi trên băng ghế huấn luyện của đội bóng tí hon Sambenedettese mặc kệ CLB Juventus đã vỡ nợ trên sân nhà, tuy nhiên vẫn quyết tâm chiến đấu thông qua việc tự nguyện trả thêm tiền. Luôn sẵn lòng ở mãi bên lề với những cầu thủ đã sát cánh với mình suốt cả mùa bóng, Montero đúng là như thế. Lẽ ra cựu thủ quân ĐT Uruguay có thể giải nghệ, tương tự như nhiều người đồng đội đã làm, nhưng không, anh vẫn kiên trì, thậm chí tận giây phút sau cùng. Có những cầu thủ làm tất cả mọi thứ trên sân và cả ngoài sân cỏ, họ cũng vậy. Đối với tôi, sự chung thuỷ mới là điều có ý nghĩa nhất đối với cuộc đời này. Tôi là một người như vậy “,Montero nói trên tờ Corriere della Sera.

Ngôi sao người Uruguay bén duyên với Calcio vào khoảng năm 1992 sau khi Atalanta chính thức mua anh khỏi Penarol, với một sức ép cũng không hề nhỏ khi HLV Cesar Luis Menotti thường xuyên so sánh Montero với danh thủ Daniel Passarella trước đó và cả quá khứ. Đương nhiên, Montero cũng có những ưu điểm của riêng mình. Cầu thủ người Uruguay có đầy đủ tố chất của một cầu thủ chuyên nghiệp, kể cả trong và sau sân cỏ, cũng với một đôi chân không lành lặn. Cha anh, Julio Montero Castillo cũng là một hậu vệ nổi tiếng, đã dẫn dắt Nacional, Independiente và Granada, giành hai cúp Libertadores cùng hai chức Cúp Liên lục địa. Nói chung, việc sở hữu “hệ gen của một cầu thủ” cũng là điều cần thiết để Montero trở nên tự tin và mạo hiểm trên bước đường đời.

Tại Bergamo, Montero được dìu dắt bởi Marcello Lippi, người có vẻ như đã bị hớp hồn trước trung vệ đến từ Nam Mỹ với sự kết hợp tuyệt vời giữa thể lực và kỹ thuật. Dù mới làm việc với Lippi một năm trong nửa mùa bóng đầu tiên ở Calcio song trong một vài năm sau đấy, Montero đã có dịp chạm mặt với vị thuyền trưởng người Ý. Đến năm 1996, anh từ chối lời mời của Lippi rồi đầu quân sang Juventus, qua đấy tạo thêm một bước ngoặt mới trong sự nghiệp mình.

Sự nghiệp của Montero ở Turin được đánh dấu bằng những cụm từ theo dạng như “máy chém” hay “đồ tể”. .. và thực sự con số trên cũng không quá phóng đại. Tháng 3/2000, trung vệ người Uruguay trở thành tội đồ trong trận chạm trán giữa Juventus vs Celta Vigo ở UEFA Cup. Ngay sau hiệp một, đội tuyển Tây Ban Nha đã nhanh chóng dẫn trước “Bà đầm già” tận hai bàn là với các tình huống lập công của Makelele và pha đốt lưới nhà của Birindelli. Tiền vệ trụ cột Conte dường như đã bị tống cổ ra sân sau khi dính thẻ đỏ thứ hai. Ngay trước giờ giải lao, đến lượt Montero thúc cùi chỏ vào vai Valerij Karpin bên phía Celta và thẻ vàng ngay lập tức được đưa đến cho cầu thủ sinh năm 1971.

Trên khía cạnh bóng đá, những năm tháng mà Montero lưu dấu tại nước Ý thật sự là một dấu ấn với tổng số 114 trận ra sân trong sắc áo Atalanta cùng 277 trận thi đấu cho Bianconeri. Mặc dù chiều cao không đến 1 mét 8 song Montero vẫn cho thấy kỹ năng phán đoán tình hình chuẩn xác bên cạnh thái độ thi đấu máu lửa của mình. Chính trí linh hoạt cùng nhạy bén cần thiết đã cho phép cựu tuyển thủ người Uruguay dễ dàng đảm đương tốt nhiều vai trò xuyên suốt cuộc đời của mình. Không chỉ là một trung vệ thép đúng nghĩa đen, khi cần thiết, Montero cũng có thể thi đấu xuất sắc bên hành lang biên đối diện hoặc tiền vệ tấn công.

Năm 2003, khi Juventus chạm trán Real Madrid tại trận bán kết Champions League, nhiều người đã coi Montero là hình tượng đối lập với Zinedine Zidane bên phía Los Blancos, một người tượng trưng cho cái hay của bóng đá trong khi Ronaldo vẫn là kẻ xấu xa. Nhưng cuối cùng, chính hậu vệ của Juve mới là cầu thủ đã hưởng thụ niềm hạnh phúc cuối cùng khi Bianconeri đã giành chiến thắng để bước tới trận chung kết (mặc dù thất bại bởi AC Milan trên sân nhà).

Xuyên qua 10 mùa bóng ở Ý, cầu thủ Paolo Montero đã nhận hình phạt thẻ vàng trong 16 trận, một tội ác theo đúng nghĩa đen. “Đánh lừa trọng tài không phải một tội ác nếu như nó giúp đỡ đội bóng của bạn giành chiến thắng”, anh nói, “Tôi không hề công kích những tiền đạo chơi xấu, bởi vì nó để dành cho những người khôn ngoan. Với lại, tôi cũng là một hậu vệ, tôi cũng từng đối đầu với những tiền đạo chỉ biết cách “dối gian” mỗi tuần”.

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *